Một quán cà phê nhỏ được cải tạo từ hai tầng dưới của một ngôi nhà phố tại Huế, trong điều kiện mặt tiền hẹp, kết cấu cũ buộc phải giữ nguyên và ngôi nhà vẫn đang có người sinh sống. Những giới hạn chặt chẽ ấy đã khiến bài toán thiết kế không xoay quanh sự thay đổi cấu trúc mà tập trung vào những can thiệp nhằm tạo ra một diện mạo mới.
Tọa lạc trên một con phố yên tĩnh, mặt tiền của công trình được xử lý như một điểm nhấn thị giác. Lấy cảm hứng từ cơ chế thị giác đa diện của một số loài côn trùng, nhóm thiết kế chia mặt dựng thành 168 ô vuông nhỏ, mỗi ô chứa một ly cà phê với tên quán được in nổi. Thay vì một tấm bảng hiệu lớn quen thuộc phủ kín chiều ngang vốn phổ biến trong mô hình nhà ống kinh doanh tại Việt Nam, bảng hiệu phân mảnh này tạo nên hiệu ứng lặp nhịp hấp dẫn, vừa giúp giảm cảm giác nặng nề, vừa thu hút sự chú ý một cách tinh tế.
Bên trong, không gian giữ lại trọn vẹn cảm giác của một ngôi nhà cũ được chuyển đổi. Sàn, tường và trần phủ màu xi măng; hệ vật liệu chủ đạo là đá xám, bê tông và thép thô, tạo nền trung tính để các yếu tố nội thất và chiếu sáng nổi bật lên. Ánh sáng vàng cùng cây xanh được thêm vào như những yếu tố làm mềm, góp phần cân bằng giữa thô mộc và thân thiện, giữa công nghiệp và tự nhiên.
Giữa những điều kiện giới hạn, thiết kế hướng đến sự tối giản nhưng đầy dụng ý: không gian nhỏ nhưng không gò bó, cũ kỹ nhưng không lỗi thời. Từng chi tiết từ bảng hiệu đến vật liệu hoàn thiện đều đóng vai trò định hình bản sắc mới cho công trình mà vẫn giữ trọn nhịp điệu đô thị vốn có. Đây là một ví dụ cho thấy cải tạo kiến trúc không nhất thiết phải là những can thiệp lớn; đôi khi, chính sự khéo léo trong tương quan tỷ lệ, chất liệu và ánh sáng lại mang đến hiệu quả thẩm mỹ và công năng rõ nét nhất.
Bình luận
(0)