Tọa lạc tại Huế, công trình là một quán cà phê nhỏ được cải tạo từ một ngôi nhà cũ, vốn là một kiểu dự án tưởng như quen thuộc nhưng lại được thực hiện với sự bất ngờ và tinh tế hiếm thấy. Chỉ từ buổi trò chuyện đầu tiên với chủ nhân (một đôi vợ chồng trẻ), nhóm thiết kế đã hình dung ngay đến hình ảnh chiếc lồng đèn Huế, như một phép ẩn dụ cho cách ánh sáng, vật liệu và cảm xúc có thể tương tác để tái định nghĩa một không gian quen thuộc.
Lớp tường rào bê tông bao quanh ngôi nhà được tháo bỏ hoàn toàn, thay vào đó là một hệ khung phủ cây xanh kết hợp với tấm lợp polycarbonate bán trong suốt, giải pháp giúp giảm tác động trực tiếp của nắng mưa lên hệ kính bao che, đồng thời hạn chế hiệu ứng nhà kính trong điều kiện khí hậu khắc nghiệt của Huế. Chính lớp “vỏ” này thường được người đi ngang trêu đùa là “công trình chưa hoàn thiện” lại trở thành yếu tố đặc trưng nhất của dự án: nửa như tạm bợ, nửa như thi vị, đúng với tinh thần mộc mạc và lãng đãng của Huế.
Bên trong, nhóm thiết kế thực hiện một loạt can thiệp táo bạo nhưng chính xác: sàn tầng 2 được cắt ngắn một nửa nhằm tạo khoảng thông tầng thoáng đãng cho tầng trệt; cầu thang mới được thiết kế uốn cong quanh cột trụ cũ, quầy pha chế được kéo dài, tỉ lệ hóa với chiều sâu không gian và biến nó thành trung tâm của trải nghiệm thị giác. Trần và sàn được làm mới theo ngôn ngữ công nghiệp, đồng thời giữ lại hệ mái lấy sáng và cửa kính vốn là những yếu tố có sẵn trong hiện trạng.
Toàn bộ nội thất được sử dụng từ gỗ cũ và sắt tái chế được tháo dỡ từ các căn nhà trong nội thành. Đây không chỉ là lựa chọn về vật liệu mà còn là một tuyên ngôn rõ ràng về triết lý tận dụng cái cũ để tạo ra cái mới, vừa bền vững về môi trường, vừa duy trì mạch cảm xúc đô thị.
Bình luận
(0)